Hai người ôm nhau, cười đùa thêm vài câu nữa, rồi Diệp Diệu Đông mới cởi quần áo theo sự giục giã của Lâm Tú Thanh, lấy túi vải ra đặt lên giường, đổ hết tiền giấy và tiền xu ra.
Nhìn số tiền nhiều hơn bất kỳ lần nào trước đây, Lâm Tú Thanh cảm thấy cô hiểu được lý do anh vội vàng kéo cô vào phòng.
Đi ra ngoài một chuyến mà mang về nhiều tiền như vậy, đổi lại là cô cầm trên tay cũng thấy phấn khích.
"Khó trách anh hào hứng như vậy, mới có mấy ngày mà đã kiếm được mấy trăm rồi."
"Không phải vì cái này đâu, anh không phải là hào hứng, mà là có chuyện muốn bàn với em, nên mới vừa về đến nhà đã vội vàng kéo em vào phòng."