Đạp xe lên đường lớn, Diệp Diệu Đông tăng tốc độ đạp xe.
Hôm nay không gọi mấy thằng bạn chí cốt đi cùng, không ai ảnh hưởng anh, cũng không có vật nặng kéo lê, suốt đường yên tĩnh vô cùng, tuy hơi buồn tẻ một chút, nhưng anh đạp cũng nhanh hơn, chỉ mất khoảng một tiếng là đến xưởng đóng thuyền.
Lúc này vừa đúng giờ tan ca, khi anh đến, công nhân trong xưởng đang lục tục ra về, chắc là về nhà ăn cơm, ông chủ xưởng đang định khóa cửa, anh vội chạy lên nói rõ lý do đến.
Người ta cũng biết anh, biết anh đặt một chiếc thuyền ở đây, nên cứ để anh vào luôn.
Nhưng giờ này cũng chẳng có ai tiếp đón anh, chỉ có ông bảo vệ ôm hộp cơm tự mang theo vừa ăn vừa đi theo sau anh, anh đành tự mình đi dạo một vòng.