Nói chuyện xong, A Quang bèn đi trước, chỉ còn lại Diệp Diệu Đông và Diệp Diệu Hoa.
Diệp Diệu Hoa lưỡng lự, do dự một chút rồi hỏi: "Đông tử, chúng ta hùn vốn mua thuyền cá với A Quang, chắc là ổn đấy chứ?"
"Có gì mà không ổn?" Diệp Diệu Đông ngạc nhiên nhìn anh ấy: “Em rể mình, anh không tin à? Chắc chắn hùn với em rể ổn hơn hùn với người ngoài rồi, chuyện hùn vốn mua thuyền cá không phải rất nhiều sao? Với lại anh góp cũng không nhiều, chỉ chiếm một phần nhỏ thôi."
"Chỉ là thấy không yên tâm lắm, thuyền to vậy, ra khơi một chuyến, riêng tiền dầu cũng tốn kha khá rồi? Thuê nhân công cũng tốn nhiều, không biết bao giờ mới thu hồi vốn nữa."
"Cái đó khó nói lắm, trời cho ăn, ai dám chắc chắn kiếm được tiền, cũng không dám khẳng định khi nào thu hồi vốn. Anh góp cũng không nhiều, sợ gì chứ?"