Mặc quần áo vào rồi, lập tức cảm thấy an toàn hơn hẳn, nhưng chân thì không xong rồi, giữa mùa hè thế này cũng không thể bắt anh mặc quần dài đi ngủ được.
Diệp Diệu Đông vân vê cái áo ba lỗ, lại đếm mấy sợi lông tài mọc quanh hạt đậu bên phải: “Bên này 6 sợi vẫn ổn, bên trái giờ thiếu mất một sợi rồi, 5656 nghe không hay ho gì."
"Vậy để báu vật nhà anh nhổ nốt một sợi bên phải cho đối xứng."
"Không được! Giờ anh chỉ cần đợi bên trái mọc lại một sợi là được, nhổ nốt một sợi nữa, anh phải đợi hai sợi mọc ra, chắc lâu lắm. Hay là em tưới nước, bón phân đi, biết đâu mọc nhanh hơn..."
Lâm Tú Thanh nghe anh nói mấy lời tụ tĩu này, cũng chịu hết nổi rồi, nét mặt vừa hờn vừa ngượng, phụt đứng dậy ngay, tai cũng đỏ ửng.