Còn đám con gái bên cạnh nhìn với vẻ ghen tị, chúng nó chỉ được lại gần sờ xe máy thôi, ngay cả ngồi lên còn chưa được, chỉ có mấy thằng con trai trèo lên ngồi chơi một lúc rồi bị đuổi xuống, đến lượt bọn con gái thì không được.
Diệp Diệu Đông vén tấm bạt ni lông che đậy chiếc xe máy ở góc nhà, chiếc xe máy này cũng không thể cứ để đó mà không chạy, sẽ hỏng mất, máy móc phải thường xuyên vận hành.
Vừa khởi động, hai đứa nhóc đã trèo lên yên sau, anh cũng mặc kệ chúng.
"Ngồi cho chắc, Dương Dương ôm chặt em gái, đừng để bị văng ra ngoài đấy."
Xe máy vừa chạy ra khỏi sân, Diệp Thành Hồ đã hớt hải chạy ra từ trong nhà.