"Anh nói với em, mắt quần chúng sáng như tuyết, lời họ khen cũng đều dựa trên sự thật, không thì sao họ không khen người khác, chỉ khen anh?"
"Đừng làm phiền em rửa bát, có chuyện gì đợi em rửa xong bát, dọn xong bếp rồi từ từ nói."
"Anh rửa cũng được mà."
Lâm Tú Thanh trực tiếp đưa cái khăn lau cho anh.
Diệp Diệu Đông nhìn cái khăn lau chớp chớp mắt, cố ý bổ sung: "Chỉ cần em đồng ý anh mua thuyền thu mua..."