"Ngủ kiểu gì vậy? Con gái không về anh cũng không biết à? Một đứa trẻ to đùng sao đột nhiên biến mất được, giữa đêm hôm khuya khoắt thế này?"
"Em cũng nói là đêm hôm khuya khoắt rồi, con có thể chạy đi đâu? Chắc chắn là ngủ ở một góc nào đó thôi, dưới gầm giường có tìm chưa? Soi xem nào."
Anh lạnh run cầm cập, tùy tiện lấy cái áo bông treo bên cạnh mặc vào trước, cảm giác lạnh tanh của áo bông khiến anh vừa thò tay vào tay áo đã run lên.
Nửa thân dưới chỉ mặc mỗi cái quần đùi, hai chân trắng trần trụi, cũng không kịp mặc quần, cứ theo ánh đèn pin của Lâm Tú Thanh, nằm sấp xuống sàn, nhìn xuống gầm giường.
Dưới gầm giường trống trơn, không có gì cả.