A Tài vội vàng cười làm lành: "Không có, đều là mấy món hàng không đáng tiền, nhất định sẽ khiến anh chướng mắt nên đã chở đi rồi."
"Vậy về thôi, lần này có mưa nên đường bẩn chết đi được, chỗ nào cũng toàn bùn là bùn..." Hồng Văn Nhạc chê xong cọ cọ đế giày da của mình, sau đó ngồi lên xe máy, nghênh ngang rời đi.
Vương Mậu Toàn bàn giao cho A Tài xong lập tức đưa con cá đến khách sạn của bọn họ, sau đó bảo thanh niên cưỡi xe đạp chở ông ta đi, cũng đi hết.
A Tài cười híp mắt nhìn hai cha con Diệp Diệu Đông: "Chúc mừng hai người lại kiếm thêm chút. Cậu chủ của Hoành Thăng ra tay hào phóng thật."
Cha Diệp cất kỹ tiền xong lại rút một tờ ra, đưa cho A Tài, cười cười nói: "Còn phải cảm ơn cậu đấy!"