Không lâu sau, Vương Mậu Toàn ăn mặc chỉnh tề từ trong khách sạn bước ra, còn gọi vài phục vụ ra nhận cây hoa.
Diệp Diệu Đông cũng không vội, đợi Vương Mậu Toàn ký xong, anh mới tươi cười bước tới: "Quản lý Vương khỏe chứ? Còn nhớ tôi không?"
Vương Mậu Toàn nhăn mày, nhìn từ trên xuống dưới rồi mới ngộ ra: "À, là cậu à, thằng nhóc đánh cá ở thôn Bạch Sa."
"Đúng rồi, là tôi đây, không ngờ anh bận rộn vậy mà còn nhớ tôi."
"Có việc gì à?"