Vào mùa thu, trời tối sớm hơn, lúc vừa đánh A Quang một trận thì còn có thể thấy ánh sáng mờ nhạt, giờ đã tối thui. Đi trên đường, giơ tay lên cũng khó nhìn thấy năm ngón.
Từng nhà đều tiết kiệm điện, không có việc gì thì đèn cũng không dám bật, khắp nơi trông tối om om, chỉ có vài nhà đã thắp đèn.
Đường quê không bằng phẳng lắm, một số nơi do người đi nhiều mới thành đường, Diệp Diệu Đông cố gắng đi đường lớn, giảm tốc độ.
Tuy nhiên, khi đi qua một ngã tư, anh nghe thấy tiếng ồn ào xa xăm, hơi ngạc nhiên, hôm nay trong làng dường như không có đám cưới đám tang gì cả, đêm hôm khuya khoắt mà ồn ào thế kia?
Anh tò mò đi về phía nguồn âm thanh, rồi mới phát hiện ra là từ nhà bác cả của mình, thảo nào…