Sáng sớm hôm sau, Diệp Diệu Đông tỉnh táo dậy từ rất sớm, vì nghĩ tới hôm nay sẽ kiểm tra thuyền nên cũng không ra biển.
Dậy sớm rồi, anh giúp nấu ăn, để vợ ngủ thêm. Anh nấu cháo xong để ấm, rồi định ra đầu làng xem có ai bán thịt heo không.
Anh nhớ mỗi sáng, miễn là không mưa, thường có người đẩy xe bán thịt heo rau củ quả.
Có lẽ anh dậy quá sớm, đi vòng quanh làng một lúc mới thấy chiếc xe bán thịt heo đến trễ, chắc dọc đường đã bán ở nhiều làng rồi.
Lúc này thịt heo cũng không rẻ, xương cũng thế, thịt mỡ giá cao nhất, tại nguồn cung khan hiếm mà.