Cậu bé quẹt nước mắt, uất ức nói: “Con vô ý thôi mà, nó tự rớt ra khỏi túi.”
“Nếu con không chạy nhảy thì nó có rớt đâu? Đi cho đàng hoàng, mà làm rớt con ba ba xuống nước, về nhà cha kéo quần đánh đấy.”
“Cha ơi, mình xuống sông tìm thêm trứng vịt nhé?”
“Không có thời gian! Không thấy cha đang vác bao quýt hả? Về nhà trước đã, trời tối rồi, ăn cơm thôi.”
Không hiểu mấy đứa nhỏ lấy đâu ra nguồn năng lượng dồi dào thế, hái quả cả ngày vẫn có thể nhảy cẫng lên.