Nhìn vật trôi nổi trên biển, theo nước biển xô vào càng lúc càng gần đảo nhỏ, không chỉ lông tay anh dựng đứng lên, da gà nổi khắp người cũng rụng đầy đất.
Nhìn ngày càng rõ ràng.
Lúc này anh rất muốn móc hai mắt mình ra.
Lúc này Diệp Tuệ Mỹ cảm thấy bao trên tay mình cũng gần đầy rồi, ngẩng đầu tìm kiếm một chút, định gọi anh ba hoặc bố giúp kéo một cái, lại thấy anh ba đứng ngây ra đó như ngốc.
"Anh ba, anh làm gì vậy? Làm gì đấy, mau đến giúp em... A..."