Một con hổ một con khỉ, hai đứa trẻ vui vẻ đến nỗi không nỡ ăn ngay bây giờ, đều cẩn thận cầm trên tay, định mang về khoe với các bạn nhỏ khác.
Nhưng kẹo bông gòn trên tay do tiếp xúc với không khí quá lâu nên bề mặt hơi bị đường hóa, hai đứa ăn còn không kịp, Diệp Diệu Đông đành há miệng giúp chúng ăn hai miếng lớn, lại cảm thấy khóe miệng dính đầy đường, hơi dính dính ướt ướt, le lưỡi ra cũng không sao liếm được.
Lâm Tú Thanh thấy vậy liền kéo họ đi đến góc đường: "Em đến cửa hàng bên cạnh lấy chút nước lau cho anh."
Anh gật đầu đợi ở ven đường, rảnh rỗi không có việc gì nên nhìn ngó các cửa hàng xung quanh, lại không ngờ trong hiệu thuốc bên cạnh còn nhìn thấy một người quen cũ.
Lúc Lâm Tú Thanh lau khóe miệng cho anh, lại thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào hiệu thuốc, cũng tò mò nhìn sang: "Anh nhìn gì vậy? Quen người bên trong à?"