Diệp Diệu Đông ôm con cá chim đuôi đỏ to nặng trịch, trơn tuột này, con cá này thực sự không nhỏ, ước chừng cũng phải hơn 20 cân, giờ đã thở ra ít thở vào nhiều, chỉ có cái miệng há ra thỉnh thoảng còn động đậy được vài cái.
Chị dâu cả liếc nhìn con cá to, sau khi xác định con trai vẹn toàn không bị thương, chị ta tức giận không khách sáo vả mạnh vào sau ót nó một cái.
Mắng: "Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ à, thấy mạng sống dài quá phải không? Dặn đi dặn lại, bảo mấy đứa không được xuống nước, thấy một con cá là không cần mạng nữa, giống y như cha mày, mỗi năm chết đuối bao nhiêu người, mày biết không? Sớm muộn gì mạng nhỏ cũng bị mày chơi đùa cho xong."
Diệp Diệu Bằng trừng mắt nhìn chị ta, cũng chuyển cơn giận sang đứa con: “Về nhà cho tao!"
Lại hét với những người khác: "Tất cả cũng về nhà hết cho tao!"