Lâm Tú Thanh đang sai khiến thằng con trai út làm việc, bảo nó duỗi thẳng hai tay ra phía trước, cô xoau một sợi len thành một sợi dài hình bánh quai chèo, rồi xoắn ngược lại và luồn vào cánh tay nó.
Và nắm lấy hai cánh tay nó, để nó tiếp tục dang rộng cánh tay, kéo sợi len căng ra hết cỡ.
"Được rồi, cứ giữ như vậy, ngoan ngoãn mà phụ giúp làm việc, lát nữa có thưởng."
Diệp Thành Dương vui vẻ nói: "Mẹ, có phải thưởng táo không? Con nhìn thấy rồi."
Lâm Tú Thanh cười nói: "Mắt con tinh thật đấy, để trong rổ lấy vải che lại mà con cũng nhìn thấy, ngoan ngoãn phụ giúp làm việc, ăn cơm xong sẽ chia táo cho các con ăn."