Từ khi cùng mọi người giúp cha rửa chân một lần, nó không bao giờ muốn rửa lần thứ hai nữa.
Ai bảo trẻ con hay quên chứ, nó nhớ rất rõ, huống chi mỗi ngày cha nó về nhà cởi giày, nó đều rất quen thuộc với mùi đó, hơn nữa dạo này nhà có nhiều đồ ăn, nó đã rất mãn nguyện rồi, ăn ít táo một chút cũng không sao.
Bà nội cười lắc đầu: “Đừng trêu nó nữa, mau đi tắm đi, lát nữa bà nấu cho con một bát mì ăn."
"Không cần nấu đâu, lúc nãy trên thuyền vừa ăn xong không lâu, để bụng ăn tối đi."
Diệp Diệu Đông bưng một chậu nước ấm, ra cửa sau tắm, nhưng thấy hai chị dâu đang đan lưới ở đó, lại thấy hơi ngượng ngùng, đành phải bưng nước ra cửa trước.