"Hì hì, nên cha coi như giúp con một việc đi, ruộng đất nhà mình với vườn cây trên núi, cha cứ giao cho anh cả anh hai họ trồng, giao cho họ quản lý. Cha dù sao cũng đã lớn tuổi rồi, cứ vào thành phố hưởng phúc đi, cũng không cần lo lắng việc nhà, con vẫn sẽ tính lương cho cha như thường."
Cha Lâm đấu tranh tư tưởng, ông trồng trọt cả đời rồi, giờ tuổi già rồi, lại bảo ông đi trông coi cửa hàng?
Ông biết trông coi cửa hàng gì chứ?
"Hay con hỏi thêm người nhà hoặc họ hàng nào khác xem?"
"Không có ai thích hợp cả, họ hàng con cũng không thân lắm, không ai khiến con yên tâm bằng cha. Với lại cha sống đến tuổi này rồi, từng trải và hiểu biết rộng, hơn ai hết."