Những cây đậu này trông đều không được đẹp lắm, mỗi cây đều có lỗ sâu, bẻ ra vẫn còn thấy có con sâu trắng đang ngọ nguậy bên trong.
Diệp Diệu Đông chỉ bẻ lấy đoạn ngắn tốt, còn đoạn có lỗ sâu thì vứt đi.
Mới bẻ được vài cây, bà cụ đi ra thấy thế liền lấy đi cái giỏ dưới đất của anh, cả đoạn đậu còn lại trên tay cũng lấy luôn.
"Để bà, để bà, con là đàn ông con trai đừng làm, ra ngoài dạo một vòng đi, kiếm bạn bè chơi đi, ăn cơm rồi hãy về."
Anh nhìn bàn tay trống rỗng của mình, xoay cổ tay một cái, mới mười giờ: “Được rồi, vậy con ra ngoài đi dạo, lát nữa về ăn cơm."