Đào Thiên khẽ tựa vào bờ vai của Lý Tô, nói. Lý Tô đưa tay ra, ôm nàng.
Lời của Đào Thiên cũng làm cho Lý Tô hiểu thêm về tình trạng hiện tại của nàng.
Nhưng Lý Tô cảm giác, bởi vì sau khi Đào Thiên thức tỉnh ký tức kiếp trước, không bị trí nhớ kiếp trước chủ đạo, các phương diện tính cách, thái độ cũng không thoáng cái đại biến, rất có thể là liên quan đến sự trợ giúp của Lý Tô.
Lý Tô lấy mộng nhập mộng, đi vào trí nhớ kiếp trước của Đào Thiên, sau đó từng chút từng chút sưu tập mảnh vỡ ký ức của nàng. Trước đây, Đào Thiên đã có nhiều lần thức tỉnh, nhưng không thức tỉnh hoàn toàn.
Nói cách khác, ký ức kiếp trước của nàng, do hắn mà trở nên có chút suy nhược.