Nhưng mà trên chiến trường sau một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi, Lê Minh Bá Nghiệp cũng trực tiếp đi tới cách Thạch Phong không xa, lẳng lặng nhìn Thạch Phong, sắc mặt vô cùng âm trầm, hoàn toàn đã không còn hào khí vạn trượng và ý chí chiến đấu trào dâng lúc trước.
- Hắc Viêm hội trưởng, chiêu này của ngươi đích xác lợi hại, sợ rằng không ai ngờ được Linh Dực các ngươi trước giờ lại ẩn tàng sâu như vậy.
Lê Minh Bá Nghiệp hít sâu một hơi, chậm rãi nói,
- Có điều làm người phải để lại một đường cho ngày sau dễ gặp lại, ta thừa nhận Ma Pháp Lĩnh Vực ngươi mở ra rất mạnh, nhưng Ma Pháp Lĩnh Vực này cần người chủ trì, chỉ cần người chủ trì chết, như vậy Ma Pháp Lĩnh Vực tất nhiên cũng biến mất, đại quân bên chúng ta có lẽ không phải là đối thủ, nhưng người của chúng ta nhiều, hoàn toàn có thể kích sát người chủ trì Ma Pháp Lĩnh Vực này là ngươi trước, mà ngươi lại có thể kiên trì được bao lâu?
- Đương nhiên, ta không thể không thừa nhận trước đó chúng ta sẽ có không ít tổn thương, nhưng kết quả cuối cùng cũng không phải là Hắc Viêm hội trưởng ngươi muốn thừa nhận, không bằng chúng ta đều lui một bước nhé?