Sau khi Thạch Phong không cảm nhận được ma pháp trận linh hồn không khỏi hoạt động thân thể một chút, không phát hiện có gì thay đổi và không khoẻ, giống như tất cả lúc trước đều là hoa trong gương, trăng trong nước.
Căn cứ vào ma pháp trận linh hồn mà hắn biết, nếu có thể kích phát thành công, như vậy linh hồn của người chơi có thể có được thăng hoa, thiên phú sẽ có được đề thăng không nhỏ, ngược lại nếu thất bại, linh hồn sẽ bị ma pháp trận cắn nuốt, khiến thiên phú của người chơi giảm mạnh, sau này muốn thêm một bước cơ hồ là chuyện không thể.
Có điều hắn hiện tại cảm thấy không có bất kỳ biến hóa gì, bất kể là trên thân thể hay là trên tinh thần, tất cả đều giống như thường ngày, vừa không cảm thấy đầu óc biến thành sinh động hơn, cũng không cảm thấy đầu óc biến thành trì trệ hơn.
- Chẳng lẽ ma pháp trận linh hồn này là gạt người?
Sau khi Thạch Phong cảm nhận một lúc, điều duy nhất có thể nghĩ đến là ma pháp trận linh hồn trong đầu hắn hồn có thể là hàng giả, chỉ là một linh hồn ấn ký đặc thù mà thôi, bằng không căn bản không thể giải thích được hiện tượng hiện tại.