"Ai rồi cũng phải thay đổi, ngươi cũng vậy a, nhìn ngươi bây giờ so với thời cấp hai thì đẹp chai hơn một chút, hơn nữa còn trưởng thành hơn trước." Quách Tiểu Ngọc cũng đánh giá người bạn học cũ này, nàng cũng đồng dạng phát hiện hắn thay đổi rất nhiều.
So với thời điểm sơ trung bị Lục Dương khi dễ, lúc đó nàng nghiến răng nghiến lợi hận Lục Dương không thôi, bất quá sau khi khóc xong một trận, thì Lục Dương sau này đối xử với nàng cũng tốt hơn nhiều, quà tặng đầu tiên nàng nhận được trong đời còn do hắn tặng đấy, một cái Rubik Weilong, về sau lên cấp ba, rồi đại học, khi nhớ lại thời điểm học cấp hai, ngoài trừ quá trình học tập ra, nàng chỉ có nhớ lại Lục Dương, tuy nhiên, bạn học nhiều năm không liên lạc gì, quan hệ cũng sớm đứt gãy, nhóm chat của lớp cũng không còn tác dụng, cũng bởi vì vậy, khi Lục Dương nhắn tin cho nàng, nàng bất ngờ không thôi, cũng tò mò Lục Dương tìm mình có chuyện gì.
"Đi dạo một chút."
Lục Dương nói một câu, hai người liền đi dạo quanh hồ Tiểu Hoàng.
Vừa đi, hai người vừa trò chuyện với nhau về sự tình sau khi học cấp hai, Quách Tiểu Ngọc sau khi học xong cấp ba, nàng thi đậu vào đại học Giang Thành, Lục Dương mặc dù chỉ đầu một đại học hạng hai, nhưng cũng đủ tư cách nói chuyện. Dù sao càng già càng lão luyện, tùy tiện nói mấy câu, đã chọc cho Quách Tiểu Ngọc cười nắc nẻ không thôi, lại nói chút về sự tình ở quê, Lục Dương rất tự nhiên nói về vấn đề của cậu mình.