Lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác một buổi kiếm được trăm tệ, khiến cho đồng học Chu Đình Đình liền trầm mê vào game.
Cũng không nhắc lại cái gì mà ra ngoài tìm việc.
Có đôi khi giết quái nhận được ban thưởng, nàng còn có thể hưng phấn cười ra vài tiếng, nhìn bộ dạng vui vẻ của nàng, Lục Dương cười cười..Sinh hoạt không phải như vậy sao? Vui vẻ là tốt rồi. Tuy nhiên vẫn nên nhờ Tiền Tiểu Hoa khuyên nàng nhiều hơn một chút, cũng không thể một mực sống ở Miêu Thôn, nơi đây quá rách rưới, Lục Dương muốn cung cấp cho nàng ít nhất là một hoàn cảnh sinh hoạt tốt hơn.
Hơn nữa một mực trơi game, thời gian dài, khó trách khỏi có chút xa lánh xã hội, lúc trước Lục Dương chuyên ra ngoài viết tiểu thuyết, cũng trải qua cảm giác như vậy.
Chờ Chu Đình Đình thích ứng công việc này, lại bảo nàng tới tiệm quấn áo làm vợ lão bản, có Tiền Tiểu Hoa làm tiểu nhị, Chu Đình Đình chỉ cần phụ trách thu tiền, cũng không chậm trễ thời gian nàng chơi game, buổi sáng với buổi chiều, bên phía thành Đại Học cũng không có nhiều khách nhân, trên cơ bản đều tập trung vào buổi trưa cùng tối, nên thời gian rảnh rỗi có rất nhiều.