Kế hoạch Thanh Vân thì Lục Dương biết rõ, là do hắn đề xuất đấy, từ lúc công ty thành lập đến bây giờ, trường học đã giúp đỡ không ít, cầm năm mươi vạn ra làm học bổng cũng coi như báo đáp lại trường học.
Đương nhiên, bọn Lưu Lỗi cũng không biết mấy việc này.
"Siêu ca, Lỗi ca, các ngươi sao không tranh thủ một cái, mười cái danh ngạch cũng không ít, tỉ lệ cũng một phần mười rồi." Lục Dương nhìn hai người hỏi.
Đinh Siêu hữu khí vô lực nói: "Lỗi ca thì không quan tâm, tiền sinh hoạt mỗi tháng của hắn còn dùng chưa hết, hơn nữa, hắn cũng không có chỗ cần tiền, đương nhiên, ta cho rằng hắn không nắm chắc, nên tùy tiện lấy cái cớ mà thôi. Ta thì coi như bỏ, học kỳ này không rớt tin chỉ đã là thắp nhang cầu nguyện rồi, còn về chuyện học bổng thì khoản cần nghĩ."
Đinh Siêu đối với mình cũng tự nhận thức, sau khi học xong học kỳ đầu tiên, hắn càng ngày càng buông thả, chỉ cần có thể trốn, hắn đều sẽ trốn.