Lục Dương mới đi vào cửa, Lữ Tiểu Vũ cũng vừa vặn ngẩng đầu, vừa rồi động tĩnh ở bên ngoài, rõ ràng nàng cũng nghe thấy được.
"Đến đây làm gì?"
Lữ Tiểu Vũ bĩu môi, bút bi trên tay không ngừng di chuyển.
"Tới thăm ngươi một chút a, vừa nghĩ tới cảnh ngươi sắp chuyển đến tông bộ công ty bên kia, về sau chúng ta ít có thời gian gặp mặt, trong nội tâm của ta có chút cảm giác mất mát." Lục Dương cười hì hì chạy đến trước bàn làm việc của Lữ Tiểu Vũ, một tay khẽ chống lên bàn, toàn bộ người nhảy lên ngồi.
Lữ Tiểu Vũ ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt gian tà của Lục Dương, nàng vội vàng lấy tay che cổ áo lại.