Chu Đình Đình một mực ăn đồ ăn, bộ dạng cũng không ưu thích tiết mục cuối năm lắm, thỉnh thoảng còn gắp món ăn cho Lục Dương, hơi chút không chú ý, mới xem TV được một hồi, Lục Dương liền phát hiện trong bát của mình nhiều thêm vài miếng thịt, hắn cũng không thèm để ý, gắp thứ gì cũng không cự tuyệt, toàn bộ ăn xuống.
Một bữa ăn hết nửa tiếng, sau khi ăn xong, món nào cũng thừa một chút, Chu Đình Đình không nỡ bỏ đi, tủ lạnh không chứa nổi thì nàng dùng nắp đậy lên, đặt ở trên bếp.
"Trong phòng nhiệt độ cao, tối đa ngày mai, nếu còn ăn không hết, liền phải đổi đi, biết chưa?"
Thời điểm Chu Đình Đình đi rửa chén, Lục Dương dặn dò.
Hắn thật đúng là sợ, bởi vì đồ ăn thừa để lâu, Chu Đình Đình ăn vào lại hỏng bụng mất, Lục Dương cảm thấy, loại chuyện này khả năng cao nàng vẫn làm được. Chu Đình Đình nhẹ gật đầu, coi như đáp ứng, nhưng có nghe được hay không, Lục Dương cũng không biết.