Thạch Chí Kiên giơ ngón tay cái lên với Hào cà thọt: “Đủ hào khí! Ta thay mặt Lạc ca cảm ơn ngươi.”
“Trước đừng cảm ơn ta.” Hào cà thọt ném điếu thuốc xuống nện nhà khiến tàn lửa văng tung tóe, chống quải trượng đứng dậy: “Chờ ta gom đủ tiền rồi nói sau.”
Nói xong, Hào cà thọt quay người hô to với bên ngoài: “Đại Uy, Tế Uy, Xà Tử Minh, phàm là người sống đều vào đây hết cho ta.”
Rầm rầm rầm, rất nhanh trong phòng đã đầy ắp người. Tất cả đều là đàn em của Hào cà thọt, là cốt cán của Nghĩa Quần.
Hai mắt Hào cà thọt phiếm hồng, đưa tay giật giật cà vạt, gần như rống lên: “Đi, trước mười hai giờ, cho dù lật hết toàn bộ Macao cũng phải gom cho lão tử đủ ba triệu.”