Thạch Chí Kiên đưa tay nắm lấy vai của Từ Thế Huân: “Là bạn ta mới để rẻ cho ngươi đấy. Những thứ này đắt lắm. Ta bớt cho ngươi 20%. Trước tiên, ngươi cứ bán thử. Nếu hiệu quả tốt, ta sẽ phủ khắp Hồng Kông.”
Từ Thế Huân nói: “Ngươi tưởng ta khờ à. Ngươi phủ hàng kiếm tiền là chuyện của ngươi, liên quan gì đến ta?”
“Tại sao lại không liên quan đến ngươi? Ta là bạn của ngươi mà. Bạn bè kiếm được tiền, mình phải vui chứ?”
“Tự ta kiếm tiền thì ta mới vui.”
“Ngươi lại trái lương tâm nói lời bịa đặt. Ta thấy thái độ của ngươi rất vui vẻ.”