“Không có nạm vàng, chỉ có năm tầng mà thôi. Nhiếp tiểu thư dường như rất thích ban công nhà ta.” Thạch Chí Kiên nheo mắt cười nói.
Từ Thế Huân trừng mắt.
Mặt Nhiếp Vịnh Đàn đỏ lên: “Ban đêm ra hóng gió ở ban công, cảnh tượng rất đẹp.”
“Còn vào buổi tối?” Từ Thế Huân lại nhìn Thạch Chí Kiên: “Các ngươi lãng mạn nhỉ.”
“Đừng hiểu lầm, khi đó chúng ta còn chưa quen biết nhau.”