“Ba triệu thôi mà, không nhiều. Ngươi có biết ngày xưa ngân hàng sụp đổ như thế nào không? Chỉ một chiêu “ép buộc”. Tất cả mọi người đều cầm hóa đơn đến ngân hàng rút tiền, ngân hàng không chi trả nổi. Vậy ngân hàng phải làm như thế nào? Chỉ có thể đóng cửa.”
“Nhưng nếu tên họ Thạch coi trọng chữ tín, nhất quyết cung cấp hàng hóa thì sao?”
“Cung cấp? Hắn cũng chịu làm loại giao dịch lỗ tiền sao? Như vậy cũng tốt, hóa đơn ba triệu, hắn tối thiểu nhất cũng phải bù lỗ một triệu.”
Sư gia Tô bấm ngón tay tính toán. Một chai nước 3 xu, đối phương bù lỗ 1 xu. Chẳng phải vừa đủ một triệu sao?
“Bây giờ chúng ta phải xem Thạch Chí Kiên làm như thế nào, rốt cuộc là lựa chọn đóng cửa nhà máy, tuyên bố phá sản hay là liều chết đến cùng.”