Thạch Chí Kiên và mọi người bước vào bên trong nhà hàng. Hắn kiểm tra tầng một đầu tiên. Trang trí đơn giản, phong cách tổng thể đi theo con đường nghệ thuật cướp biển với những thùng bia khổng lồ, treo cờ cướp biển, bảng phi tiêu phương Tây và đàn accordion…
Thạch Chí Kiên chủ yếu nhìn vào bàn ăn, rất ngon, chia thành nhiều loại khác nhau, có các loại đồ ăn kèm theo lẩu, nhìn rất mới mẻ.
Thạch Chí Kiên chỉ vào giữa đại sảnh, dặn dò Vương Hữu Nhân sắp xếp một quầy bán đồ uống ở đây. Ngoại trừ nước ngọt thương hiệu Thạch sư phụ với các loại như hồng trà, trà xanh, tuyết lê đường phèn thì còn có một số nước ngọt giá rẻ khác có thể uống miễn phí. Chi phí đã bao gồm trong tiền ăn.
Những người thích dùng bữa ở sảnh tầng một nhìn chung không phải là người giàu. Ngươi phải quan tâm đến cảm xúc của bọn hắn, đặc biệt là ví tiền của bọn hắn. Có thể giúp bọn hắn tiết kiệm thì cứ giúp, để mọi người cảm thấy được hoan nghênh mà thoải mái ăn uống.
Sau đó, hắn chỉ vào bàn ăn, nói muốn đặt mì Thạch sư phụ ở nơi dễ thấy nhất, làm món ăn phụ sau hải sản. Hắn còn nói mọi người ăn lẩu thường không đủ no. Cảm giác thì no nhưng trên thực tế, không bao lâu lại đói bụng. Mà mì là món ăn tốt nhất có thể bao no.