“Cái gì?” Đám người Vương Hữu Nhân ngoác mồm kinh ngạc.
Hoàng Đại Nha móc lỗ mũi, lại càng trợn mắt há mồm.
Một trăm nghìn là con số như thế nào nhỉ?
Đối với một nhạc sĩ mới vào nghề, con số này đơn giản không thể tưởng tượng được.
“Khụ khụ.” Hoàng Đại Nha vội bắn cứt mũi trên tay xuống: “Ta không nghe lầm chứ, Thạch tiên sinh? Ngươi trả cho ta một trăm nghìn?”