CHƯƠNG 1212: DÒNG SÔNG CỔ XƯA 2 Trước mắt là một mảnh tinh không vô cùng cổ xưa, từng mảnh vỡ của thiên thạch kỳ dị bây lơ lửng trong hư không, mặc dù là thiên thạch, thế nhưng có thể tích gấp trăm lần trái đất!
Vô số mảnh vỡ của thiên thạch bay lơ lửng, mà ở trong những thiên thạch này, từng luồng khí lưu hỗn độn phiêu tán, gió nhẹ thổi tới, những khí lưu hỗn độn này cũng phiêu đãng theo gió, lộ ra rất nhiều đồ vật bị che lấp.
Cả hư không làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng rách nát. Dường như lúc vũ trụ mới mở ra nơi này đã tồn tại rồi.
Vô số khí lưu hỗn độn phiêu đãng, xa xa, một dòng sông khổng lồ ngang trời, con sông này hoàn toàn hiện ra màu trắng, cứ như vậy trải dài trên chân trời,ánh sáng lấp lánh phía trên chớp động, không biết lan tràn đến tận nơi nào.
Dưới bầu trời đầy sao cổ xưa, dòng sông trắng trải dài trên bầu trời, mang lại cho mọi người một cảm giác rung động mạnh mẽ.