CHƯƠNG 2133: CẢNH CÒN NGƯỜI MẤT "Tiểu Hắc."
Diệp Tinh nhìn con sâu róm nhỏ trước mắt, khóe miệng nhếch lên, dường như muốn cười một chút, nhưng hắn tựa hồ đã quên mất cười như thế nào, lộ ra biểu tình so với khóc còn khó coi hơn.
Thời gian một triệu năm, lần thứ hai gặp được Tiểu Hắc, trong lòng hắn vẫn là rất mừng rỡ.
Hắn bắt đầu tu luyện từ lúc nhỏ yếu, từng bước đạt tới đỉnh phong, từng có rất nhiều hồi ức với Tiểu Hắc.
Nhưng lúc gặp lại đã là cảnh còn người mất. Rất nhiều chuyện, rốt cuộc không thể trở về như trước.