Mặc dù Trương Đồng thích giả làm đại sư nhưng lại không thích gạt người khác, huống chi đối phương vẻ mặt tang thương như vậy. Thế là hắn dừng lại, nhìn xung quanh, nói nhỏ: "Ta không phải cổ thần, nếu nghe ta thì ngày mai ngươi lỗ chết."
Dứt lời Trương Đồng lập tức bước nhanh rời khỏi đại sảnh giao dịch. Hắn không ngốc, ánh mắt của những người ở đại sảnh này nhìn hắn như sói nhìn mồi, nhưng vấn đề là đầu hắn trống rỗng, vì giữ gìn ánh mắt sùng bái của những người này, hắn cũng chỉ có thể rút lui sớm. Hắn quyết định, mấy ngày nay mỗi ngày hắn sẽ bỏ ra nửa giờ, dù sao đại lão đâu có quy định thời gian cụ thể là bao lâu đúng không?
Trương Đồng đi, Đại Phi Trần lại rơi vào trầm tư. Theo hắn, phàm là những lời đại sư nói chắc chắn không phải nói nhăng nói cuội, không nghiêm túc suy nghĩ thì hoàn toàn không biết người ta đang nói cái gì.
Đại sư nói rất đơn giản: "Nếu nghe ta, ngày mai ngươi lỗ chết."
Hai từ mấu chốt, ngày mai và lỗ chết.