"Nhị thúc!"
Đôi mắt to xinh đẹp của Ninh Tiểu Ninh đỏ ngầu. Làm móc túi, cho dù chữa khỏi thì sau này đôi tay này cũng coi như phế bỏ, sao nhị thúc có thể phục chúng được nữa.
"Không có việc gì, đối phương là người sĩ diện theo quy củ, vấn đề này xem như giải quyết xong." Ninh Nhị cười cười, hắn là người trong giang hồ lâu năm, trong lòng biết rõ đối phương đã dám gióng trống khua chiêng tìm tới cửa, như vậy chỉ cần mình lưu manh một chút, đối phương sợ lớn chuyện sẽ không có chuyện gì xảy ra.
"Hu hu."
Tiếng còi xe đặc hữu của niên đại này vang lên, xe khách đi từ Thiên Đô đến Uyển thành từ từ lăn bánh.