Thời tiết hôm nay rất tốt, ánh nắng rực rỡ, vạn dặm không mây.
Lưu Lập Quả cảm thấy đây là một điềm tốt, một ngày lành để lìa đời.
Hắn nghiêng ngả dựa vào một vị trí ở cửa ra sân bay, hờ hững hút thuốc.
Lưu Lập Quả đã nghĩ thông suốt, chẳng màng sinh tử. Hắn nhìn dòng người qua lại bằng ánh mắt khinh miệt, tựa như mình là vị thần có thể chi phối sự sống chết của những người này.
Hắn biết đây là ảo giác, nhưng ảo giác này khiến hắn rất thoải mái, rất sung sướng. Thậm chí hắn quyết định nếu như hôm nay không bắt được Tô Bình Nam thì hắn sẽ đi bừa vào trong đám đông, bắn một tràng pháo hoa khiến người đời vĩnh viễn khó quên.