Khoảng mười mấy phút sau, Lý Nhiêu đã biết lai lịch của những người này. Bọn hắn là nhân viên trong công ty con của Sản phẩm chăm sóc sức khỏe Cẩm Tú ở Tương Nam, người dẫn đầu là nhân viên lâu năm. Tiền thưởng cuối năm không ít, vì vậy hắn dứt khoát dẫn mấy cấp dưới đến quán bar chơi.
"Lại là người của hắn."
Lý Nhiêu uống cạn ly Wisky thêm đá, đang suy nghĩ miên man thì trông thấy mấy hán tử say rượu loạng choạng đi từ cửa vào. Ông chủ quán bar bước tới nghênh đón, sau khi nói vài câu thì bị đẩy ra.
Mấy người nghênh ngang đi vào, nhìn xung quanh một vòng, sau đó đi thẳng đến bàn của Lý Nhiêu, lớn tiếng nói: "Mỹ nữ, ta là Lý Kiến Bình."
Lý Kiến Bình có biệt danh "Lý lão đại", là bí thư của một thôn gần quốc lộ Tương Nam. Hồi trẻ hắn từng luyện tán thủ vài năm, sau này ngồi tù mấy năm vì tội cướp giật và cố ý gây thương tích. Sau khi ra tù, hắn vò mẻ chẳng sợ nứt, sử dụng bạo lực lăn lộn đến chức vị chủ nhiệm thôn, gom một đám nhân viên nhàn hạ bắt đầu kiếp sống làm xằng làm bậy, lừa gạt vơ vét tài sản.