"Sao nào, muốn xen vào à?"
Lý Kiến Bình là mắt tam giác, lòng trắng nhiều hơn lòng đen, giọng điệu âm trầm. Hắn vẫn còn chút lý trí cuối cùng, có thể nhìn ra khí thế bưu hãn trên người những người này nên mới không tát bay đối phương. Vương Lực mỉm cười: "Ta hỏi mấy câu, có thể đợi một lát chứ?"
Lý Kiến Bình híp mắt, gật đầu.
Vương Lực ngoảnh đầu nói với Lý Nhiêu: "Ngươi là bạn của Tô tổng nhà chúng ta?"
Lý Nhiêu gật đầu: "Ta mới từ Thiên Nam trở về, hiện không mang theo điện thoại. Ngươi có điện thoại không, ta có thể gọi điện cho hắn."