Hắn nâng ly rượu, vừa nhìn mấy thuộc hạ thân thiết vừa mỉm cười nói: "Lại một năm nữa trôi qua, ta không chúc cát tường như ý nữa, các ngươi dành thời gian mà yêu đương đi. Biệt thự Minh Nguyệt Hồ là quà mừng."
Trong mấy người ở đây, ngoài Tô Văn Văn còn nhỏ và Đỗ Thạch mê võ thuật ra, quả thật Lục Viễn và Đỗ Cửu đã đến tuổi rồi. Tô Bình Nam là người sống hai kiếp, đương nhiên là tuổi tâm lý lớn hơn, bận lòng vì thuộc hạ.
Đỗ Cửu và Lục Viễn hết sức ngạc nhiên, Tô Văn Văn dửng dưng, Đỗ Thạch còn chẳng buồn ngẩng đầu, vẫn ăn ngấu nghiến.
Tô Bình Nam tiếp tục nói: "Cẩm Tú đi đến hiện tại, chỉ cần không xuất hiện sai lầm lớn thì chúng ta phú quý cả đời. Chúng ta là huynh đệ suốt đời, ta nhất định phải quan tâm tới mấy chuyện này."
Mấy người nhìn nhau, cùng nâng ly uống cạn.