Sắc mặt của Mãi Mãi Đề âm trầm, nhìn Tô Văn Văn không nói một lời.
Tô Văn Văn nở nụ cười: “Gà có ruột, chuột có đường, mỗi người đều có cách riêng. Người phá mất tài lộ của người trên giang hồ thì giống như là giết cha giết mẹ hắn vậy, phải thuận theo tự nhiên thì mới có lợi cho ngươi.”
“Về sau ẩm thực nơi vùng giáp ranh Thiên Nam này, Cẩm Tú sẽ nhập thành một khối, không để cho người khác tiến vào, chỉ để cho Mãi Mãi Đề ngươi làm thôi.”
Nói xong Tô Văn Văn đứng dậy: “Hồng Bào ca nói ở vùng giáp ranh mọi người đều là hán tử, đồng ý hay là phản đối thì hãy nhanh chóng nói một câu.”
Mãi Mãi Đề xoay người: “Người tới nhiều như vậy, ta chỉ là một trong những người đứng đầu, rất nhiều chuyện ta không làm chủ được.”