Hai tiếng sau cuộc nói chuyện, Tô Bình Nam nhận được tin Lộ Lộ đã được chuyển đến một bệnh viện khác.
Nhìn Lộ Lộ đang ngồi trên xe lăn với khuôn mặt tái nhợt và đôi mắt đỏ hoe, Tô Bình Nam ngồi xổm xuống, mặc kệ ba mẹ Lộ Lộ đang ở bên cạnh, hắn nắm lấy tay nàng, nói vẻ chân thành:
“Về nhà tĩnh dưỡng cũng tốt.”
Lộ Lộ cắn môi gật đầu, mở to mắt nhìn Tô Bình Nam như muốn khắc sâu nam nhân này trong tâm trí.
Ba mẹ nói rất nhiều điều khiến nàng thực sự không thể từ chối, nàng biết rằng lần này từ biệt cũng chính là vĩnh biệt, nàng sợ rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại nam nhân này nữa.