Bước chân Trương Trì khựng lại, phát hiện tên bảo vệ trẻ tuổi trước mặt, lại chính là tiểu nhị của một tiệm cơm gần đây, lúc trước đối phương đi giao hàng, còn bị hắn chặn lại.
“Tiểu khu chúng ta phân luồng người và xe, không được tiến vào, nhưng mà…” Tên bảo vệ trẻ tuổi xoa xoa ngón tay, lộ ra biểu cảm ‘ngươi hiểu mà’.
Trương Trì thẳng thắn: “Bao nhiêu tiền?”
Bảo vệ: “Mười đồng.”
Trương Trì trừng mắt nhìn hắn, khó mà tin nổi: “Ngươi điên rồi, ta một đơn chỉ kiếm được bao nhiêu? Lúc trước ngươi đến giao, ta chỉ thu có một đồng.”