Buổi chiều trước khi vào lớp, điện thoại của Miêu Triết lại quay về trong hộc bàn, giống như trước đây.
Mặc dù Miêu Triết cảm thấy kỳ lạ nhưng hắn biết chắc chắn người đã trêu đùa mình vừa trả lại chiếc điện thoại.
Miêu Triết không tìm ra được hung thủ, may mắn là điện thoại đã quay về nên hắn cũng không truy cứu, dự định sau này cẩn thận hơn một chút, không để người khác có cơ hội.
Hắn vừa chơi điện thoại, bạn cùng bàn Bành Kiều vừa trò chuyện với Vương Yến Yến.
“Ta cũng cảm thấy ít nhất mình có dung mạo trung bình mà, từ nhỏ đã có tên mắc bệnh bại não nói ta xấu.” Bành Kiều cầm chiếc gương nhỏ, làm điệu làm bộ.