Gần trưa.
Nhà cấp bốn ở bờ sông.
Khương Ninh ngồi trên chiếc ghế đẩu ở bên cạnh bếp lò, cầm một cành củi, ném vào lò, mặc cho ngọn lửa bùng cháy.
Đã là cuối tháng mười một, nhiệt độ hạ thấp, đốt lửa lên là một loại hưởng thụ.
Dầu ăn trong chiếc nồi sắt trên bếp đã nóng, cô Cố xách con cá chép đã được cắt thành từng khúc hình bầu dục, bên ngoài có một lớp bột, trông chẳng giống một con cá nữa mà giống một chuỗi cá.