Tâm tư rối bời của Thẩm Thanh Nga, Giang Ninh chẳng buồn để ý.
Đời trước, hắn cũng từng cố đoán ý nghĩ của nàng như thế này. Nhưng càng nghĩ nhiều, càng để ý nhiều, lại càng sai nhiều.
Cuối cùng chỉ khiến lòng mình thêm xao động, thậm chí còn nghi ngờ chính bản thân.
Đời này, Giang Ninh chẳng buồn bận tâm đến những chuyện đó nữa.
Hắn đặt điện thoại xuống, Tạ Sở Sở cầm chiếc áo khoác đã phơi khô, nhẹ nhàng bước tới: “Áo khô rồi đây.”