Đêm, lạnh như nước.
Nhưng đêm có lạnh đến đâu, cũng chẳng bằng sự lạnh lẽo trong lòng người.
“Không ngờ... không ngờ được!” Một giọng nói đầy bi thương vang lên trước cửa tiệm tạp hóa Dục Tài.
Thân thể của hắn khẽ run lên: “Các huynh đệ, ta lạnh quá.”
“Ngươi uống coca có đá, lạnh là phải rồi!” Một câu nói cắt ngang bầu không khí bi thương, khiến sự thê thảm ấy dừng lại.