Cuối cùng Trần Tư Vũ không chịu nổi nữa, kêu lên: "Đau đau!"
Bạch Vũ Hạ xoa tay, khen ngợi: "Quả thực lợi hại."
Trần Tư Vũ tự hào cười không ngậm được miệng: "Ta đã nói rồi mà, khả năng chịu đựng của ta rất tốt, mà ngươi không tin, giờ đến lượt ngươi."
Kết quả là Trần Tư Vũ vừa đặt tay lên người Bạch Vũ Hạ, còn chưa kịp dùng sức.
Bạch Vũ Hạ đã nhíu mày, nhẹ giọng nói: "Đau, ngươi nhẹ tay thôi."