Ba giờ năm mươi chiều.
Mặt trời như nét cọ mềm mại, nhẹ nhàng phủ lên sân trường một lớp ánh vàng, khiến cảnh vật trở nên tĩnh lặng và đẹp đẽ.
Đột nhiên, tiếng chuông ngân vang, âm hưởng du dương truyền vào tai những học trò đang xao động.
Âm thanh ấy tựa tiên nhạc, thấm sâu vào lòng người, lại như một liều đại bổ dược, mạnh mẽ rót vào cơ thể khiến người ta không khỏi rùng mình.
Nhiều học sinh nội trú như Đơn Khải Tuyền và Hồ Quân đã thu dọn hành lý xong xuôi, vội vã chạy về nhà.